Khổ thơ cuối Sang thu cho chúng ta thấy được những tâm tư, suy ngẫm của tác giả về mùa thu của đời người. Với 5 bài Phân tích khổ cuối Sang thu sẽ giúp những em học sinh lớp 9 hiểu sâu sắc hơn về ý nghĩa của khổ thơ cuối cùng này.
Bạn Đang Xem: Phân tích khổ cuối Sang thu của Hữu Thỉnh (5 mẫu + Dàn ý)
Bài thơ Sang thu đã tô điểm cho bức tranh thu thêm sinh động, giúp chúng ta cảm nhận được sự biến đổi của đất trời từ cuối hạ sang đầu thu. Chi tiết mời những em cùng theo dõi 5 bài phân tích khổ cuối Sang thu để tích lũy thêm vốn từ, ngày càng học tốt môn Văn 9 hơn.
Đề bài: Em hãy phân tích khổ cuối bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh để cảm nhận rõ cái nhìn và suy ngẫm của ông về cảnh vật khi sắc trời sang thu.
“Vẫn còn bao nhiêu nắng.
Đã vơi dần cơn mưa.
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi.”
Mục lục
- Dàn ý phân tích khổ cuối bài Sang thu
- Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 1
- Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 2
- Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 3
- Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 4
- Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 5
Dàn ý phân tích khổ cuối bài Sang thu
a) Mở bài
- Giới thiệu vài nét về tác giả Hữu Thỉnh.
- Giới thiệu khái quát bài thơ Sang thu.
- Dẫn dắt vấn đề và trích dẫn đoạn thơ cuối bài:
b) Thân bài
* Khái quát lại nội dung bài thơ
– Bài thơ Sang thu chính là cảm nhận tinh tế của thi sĩ Hữu Thỉnh về sự biến đổi của đất trời từ cuối hạ sang đầu thu, một bức tranh thu trong sáng, đáng yêu ở vùng nông thôn đồng bằng Bắc Bộ.
– Mạch nội dung của bài thơ gồm 3 phần:
- Cảm nhận tinh tế của thi sĩ về tín hiệu sang thu (khổ thơ đầu)
- Những chuyển biến tinh tế của đất trời lúc thu sang (khổ thơ thứ hai)
- Những tâm tư, suy ngẫm của tác giả (khổ thơ cuối)
* Phân tích khổ thơ cuối Sang thu
– Luận điểm 1: Cảm nhận thực của tác giả trước khoảnh khắc chuyển mình giữa 2 mùa.
“Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa”
- “vẫn còn”, “vơi dần” -> những tính từ chỉ mức độ bớt dần chỉ mức độ rằng hạ đang nhạt dần, thu đậm nét hơn.
- Nắng: hình ảnh cụ thể của mùa hạ. Nắng cuối hạ vẫn còn nồng, còn sáng nhưng đã nhạt dần, yếu dần bởi gió se đã tới chứ không chói chang, dữ dội, gây gắt.
- Mưa: đã ít đi. Cơn mưa mùa hạ thường bất thần chợt tới rồi lại chợt đi. Từ “vơi” có trị giá gợi tả, diễn tả cái thưa dần, ít dần, hết dần những cơn mưa rào ồ ạt, bất thần của mùa hạ.
=> Mùa hạ như vẫn đang vương vấn, níu kéo điều gì nhưng hiện thực vẫn cứ thế chảy trôi, thời gian vẫn cứ tuần hoàn.
– Luận điểm 2: Suy ngẫm, triết lí cuộc sống về mùa thu của đời người.
“Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi”
+ Hình ảnh ẩn dụ “sấm”:
- Nghĩa thực: hiện tượng tự nhiên của thời tiết. -> Hình ảnh thực của tự nhiên sang thu sấm thưa thớt, không còn dữ dội làm lay động hàng cây nữa.
- Nghĩa ẩn dụ: Những vang động thất thường của ngoại cảnh, của cuộc thế
+ “bớt bất thần” -> nhân hóa chỉ trạng thái của con người.
+ Hình ảnh ẩn dụ “Hàng cây luống tuổi”
- Nghĩa thực: hình ảnh tả thực của tự nhiên về những cây cổ thụ lâu năm.
- Nghĩa ẩn dụ: thế hệ những con người từng trải đã từng vượt qua những trở ngại, những thăng trầm của cuộc thế.
Xem Thêm : Nghị luận lối sống có trách nhiệm (21 mẫu)
=> Những con người từng trải, đã nếm được hết mùi vị ngọt ngào, đắng cay, mặn mà hay chua chát của cuộc sống, đã trải qua những trở ngại của cuộc thế, thì giờ đây sẽ không phải rơi vào tình thế xao động hay lung lay trước những biến cố của vòng xoáy cuộc thế nữa.
Xem thêm: Tổng hợp 18 bài Phân tích Sang thu của Hữu Thỉnh siêu hay
* Đánh giá đặc sắc nghệ thuật
- Nghệ thuật nhân hóa, ẩn dụ
- Sử dụng tính từ chỉ trạng thái, mức độ
- Hình ảnh trung thực.
c) Kết bài
- Khái quát lại trị giá nội dung, nghệ thuật khổ thơ.
- Cảm nhận của em về khổ thơ.
Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 1
Cái nắng gắt của mùa hạ qua đi nhường chỗ cho sự êm ái của mùa thu sự dịu dàng dễ chịu ấy làm cho cong người trào dâng bao xúc cảm. Chính sự chuyển mùa giữa hai mùa ấy thật nhẹ nhõm và ngập ngừng như lưu luyến, vương vấn một cái gì đó của thời đã qua. Khoảnh khắc ấy thật đẹp, nhưng không phải ai cũng dễ dàng nhận thấy. Riêng thi sĩ Hữu Thỉnh lại khác ông có cái nhìn thật tinh tường một cảm nhận thật sắc nét và một cách sống hòa hợp với thiên nhiên nên mới có thể vẽ lại bức tranh in dấu sự chuyển mình của đất trời qua bài thơ “Sang Thu” – vong linh của cả bài thơ chỉ vẻn vẹn trong hai từ thế thôi, song ý nghĩa sâu sắc chất chứa trong hai từ ngắn ngủi ấy lại không hề ít. Và có nhẽ những ý nghĩa đó, lại tập trung nhiều hơn vào khổ thơ cuối bài:
“Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi”
Mở đầu khổ thơ vẫn là nắng và mưa của mùa hạ đó thôi, nhưng chỉ là “vẫn còn” và “vơi dần”, tất cả ngày một nhạt đi, chứ không như cái nắng gay gắt, chói chang cùng cơn mưa rào, xối xả của một mùa hạ sôi động nữa. nhường như vẫn còn luyến tiếc lắm, nhưng cuối cùng hạ vẫn phải chấp nhận rằng: “thu sang” và hạ phải tới một chân trời khác. Bằng nghệ thuật ẩn dụ sâu sắc, Hữu Thỉnh đã kết thúc khổ thơ qua hai câu văn thấm đẫm triết lý đáng để ta phải suy ngẫm:
“Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi.”
“Sấm” – đơn thuần là một hiện tượng đặc trưng của mùa hạ khi trước và sau cơn mưa lớn, “cây luống tuổi” – theo nghĩa dễ hiểu nhất thì đó chỉ là những cái cây đã nhiều tuổi vì sống lâu năm. Nhưng điều mà Hữu Thỉnh muốn gửi tới chúng ta đâu chỉ là những điều giản đơn tới thế, mà “sấm” ở đây cũng được xem là những thăng trầm, sóng gió của vòng đời luôn thay đổi và qua những gian truân, thử thách ấy, con người cũng sẽ thay đổi một cách mạnh mẽ hơn và vững vàng hơn.
Hình ảnh “hàng cây luống tuổi” – tức chỉ người từng trải, những con người đã nếm được hết mùi vị ngọt ngào, đắng cay, mặn mà hay chua chát của cuộc sống, và tất nhiên khi họ đã trải nghiệm qua những trở ngại đó, thì giờ đây sẽ không phải rơi vào tình thế xao động hay lung lay trước những biến cố của vòng xoáy cuộc thế nữa. Nhìn sâu hơn qua hai câu thơ trên, Hữu Thỉnh cũng muốn nói lên sức mạnh của dân tộc Việt Nam thật kiên cường và quật cường, thật dũng cảm và mạnh mẽ chống lại bọn giặc ngoài xâm để gửi trọn niềm tin yêu tới Tổ quốc, quê hương và bảo vệ lãnh thổ nước nhà.
Từ bao nỗi suy tư của mình, Hữu Thỉnh đã góp phần làm cho cả bài thơ và khổ thơ cuối thêm nhiều ý nghĩa sâu sắc, in dấu trong lòng người đọc một ấn tượng khó phai mờ về một mùa thu tha thiết, nồng hậu và cả mùa hạ sôi động của kí vãng nữa. Cũng chính vì lẽ đó, mà ta cảm thấy yêu thiên nhiên hơn, yếu cái giao mùa và sự chuyển biến của đất trời trên quê hương mình, cũng như yêu vòng tuần hoàn máu chạy khắp thân thể qua chính con tim này.
Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 2
Cuối hạ đầu thu luôn là những khoảnh khắc lòng người đong đầy xúc cảm lộn lạo. Đó là những chơi vơi nhưng xuyến xao và chút âu lo vương vấn. Mỗi phút giây qua đi dù là mỏng manh nhưng cũng dư vang dư tình tới luyến lưu. Dòng xúc cảm vô tận ấy được Hữu Thỉnh bắt trọn và phô diễn dưới ngòi bút tài hoa:
“Vẫn còn bao nhiêu nắng.
Đã vơi dần cơn mưa.
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi”
Vẫn là những tia nắng những hạt mưa tinh nghịch của mùa hạ nhưng chỉ là “vẫn còn”, “vơi dần”. Những trưa nắng oi ả, gay gắt hay những trận mưa tình cờ, ào ào của mùa hạ bây giờ chỉ còn phảng phất, tản mác. nhường như mùa hạ vẫn đang vương vấn điều chi, vẫn muốn lưu lại chút hương sắc của mình với đất trời tạo hóa. Như để lại chút thương chút nhớ hạ gieo vào lòng đất một tí mưa cuối mùa ngọt ngào, một tí nắng nhẹ nhõm. Nhưng dù có níu kéo thì hiện thực vẫn cứ thể chảy trôi, thời gian vẫn cứ tuần hoàn dù chẳng đành lòng nhưng hạ vẫn phải chấp nhận rời xa để nhường chỗ cho thu sang. Thu sang mang khoác cho cảnh vật cho thiên nhiên những thần sắc mới, đặc trưng riêng biệt:
“Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi”
Sấm là hiện tượng tự nhiên của thời tiết. Sấm thường xuất hiện sau những cơn mưa giông, cơn mưa rào vào mùa hạ. Hàng cây luống tuổi là chỉ những cây cổ thụ lâu năm. Đây là một hình ảnh tả thực của tự nhiên. Sau những cơn mưa rào thì sấm hay xuất hiện sắp những cây có tán lá rộng, to – thường là những cây cổ thụ. Khi bước sang thu sấm đã chẳng còn tinh nghịch như thế nữa mà đã vơi bớt dần bởi nó biết mùa thu là mùa của yêu thương, của những nhẹ nhõm dịu êm. Thế nhưng có nhẽ cái hàm ý mà Hữu Thỉnh muốn gửi gắm có nhẽ chẳng ngừng lại ở đó. Ẩn sau cái lớp nghĩa thực kia là một chuỗi những suy tư lắng sâu. Sấm, mưa tượng trưng cho những giông bão, khó khăn. Ở đây tác giả sử dụng hàng cây chứ không sử dụng cây – gợi sự liên kết, gắn bó. Hàng cây luống tuổi là hình ảnh ẩn dụ chỉ cả một thế hệ, đó là những con người đã đi qua hết nửa cuộc thế, đã nếm trải những đắng cay ngọt ngào của dòng đời xô tình nhân. Chính những từng trải ấy đã khiến họ trở nên kiên cường, mạnh mẽ, biết cách đối mặt với giông tố, khó khăn, không còn lung lay, xao động trước những cơn “sấm” ồn ã. Gửi cái nhìn xa xăm hơn nữa, Hữu Thỉnh muốn hướng tới tình yêu Tổ quốc thiết tha, ông phân trần thái độ ngưỡng mộ, ngợi ca sức mạnh dũng cảm, kiên trung quật cường, kết đoàn của dân tộc Việt Nam trong suốt những năm tháng chống chọi gian khổ bảo vệ nền độc lập, tự do, hòa bình cho dân tộc.
Trong ý thơ trên còn có mang đậm một quan niệm nhân sinh sâu sắc, cũng giống như mùa thu bình yên và lặng lẽ, con người ta khi đã tới cái tuổi xế chiều, khi đã trải qua những năm tháng bão giông sẽ chẳng còn những xốc nổi, thật mặc nhiên và nhẹ nhõm để cảm nhận và suy tư.
Chỉ với những câu thơ ngắn gọn, từ ngữ dân dã, giản dị bằng cái chất cái hồn lãng mạn của mình Hữu Thỉnh đã vẽ ra một bức tranh thu độc đáo. Cái hồn quê chất phác cái mùi của đất của thiên nhiên như mở ra sau mỗi vần thơ tinh tế nhẹ nhõm và lắng sâu. Lòng người vì vậy cũng như trải dài ra, nao nao tới từng phút giây. Hình ảnh quê hương quốc gia thật đẹp, thật yên bình và đầy dư vị.
Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 3
thi sĩ Hữu Thỉnh tên đầy đủ là Nguyễn Hữu Thỉnh, sinh năm 1942, quê ở huyện Tam Dương, tỉnh Vĩnh Phúc. Năm 1963, Hữu Thỉnh tòng ngũ, vào binh chủng Tăng – Thiết giáp rồi trở thành cán bộ văn hóa, tuyên huấn trong quân đội và khởi đầu sáng tác thơ. Ông là ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam những khóa III, IV, V. Từ năm 2000, Hữu Thỉnh giữ chức vụ Tổng thư kí Hội Nhà văn Việt Nam.
Hữu Thỉnh là thi sĩ đi nhiều, viết nhiều và có một số bài thơ đặc sắc về con người cùng cuộc sống ở nông thôn. Bài thơ Sang thu được sáng tác vào cuối năm 1977, in lần trước tiên trên báo Văn nghệ. Nội dung thể hiện tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của thi sĩ trước những chuyển biến tinh tế của trời đất và là bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp của nông thôn đồng bằng Bắc bộ lúc giao mùa từ hạ sang thu. Và cảm nhận của ông khi tiết trời sang thu được thể hiện rõ nét nhất ở khổ thơ cuối:
Vẫn còn bao nhiêu nắng.
Đã vơi dần cơn mưa.
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi.
Mở đầu Hữu Thỉnh cảm nhận mùa thu bằng tất cả con người mình, tâm hồn mình. khởi đầu là khứu giác: Bỗng nhìn thấy hương ổi, Phả vào trong gió se. Cảm giác giao mùa được ông diễn tả bằng một hình ảnh bất thần đầy thi vị: Có đám mây mùa hạ, Vắt nửa mình sang thu. Đây là hình ảnh đặc sắc mô tả cảnh mùa hạ chưa qua hẳn nhưng mùa thu đã tới. Nhưng tiếp đó chính là cảm nhận của chính ông khi nắng cuối hạ vẫn còn nhưng đã bớt đi cái nồng nàn, rực rỡ vốn có, kèm theo đó là những cơn mưa rào ồ ạt cũng đã thưa dần:
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Xem Thêm : Cảm nhận nỗi oan khúc của Vũ Nương (6 mẫu)
thi sĩ thể hiện xúc cảm của mình rất thành công bằng những từ ngữ diễn tả cảm giác, trạng thái: bỗng, phả vào, sử dụng dắng, hình như; dềnh dàng, vắt nửa mình… Cả bài thơ là bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ của trời đất lúc vào thu được tác giả vẽ nên bằng sự rung động tinh vi của trái tim nghệ sĩ. Chính điều đó khiến cho mỗi từ ngữ, hình ảnh đều phập phồng sự sống. Ba khổ thơ, mười hai câu thơ, câu nào cũng đẹp, cũng hay nhưng nét riêng của thời khắc giao mùa hạ – thu được Hữu Thỉnh thể hiện tập trung nhất ở hai câu thơ cuối bài:
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi.
Hai câu thơ này có hai tầng nghĩa. Tầng nghĩa thứ nhất tả thực hiện tượng sấm chớp và hình ảnh hàng cây trong cơn mưa cuối hạ. Tầng nghĩa thứ hai là nghĩa hàm ngôn thông qua hình ảnh có tính chất ẩn dụ nghệ thuật. Sấm là những vang động thất thường của ngoại cảnh, của cuộc thế; hàng cây luống tuổi ngụ ý chỉ con người đã từng trải.
Lúc sang thu, tiếng sấm dữ dội và bất thần của những cơn mưa giông mùa hạ đã bớt đi. Hàng cây không còn bị giật thột, run rẩy vì tiếng sấm. thi sĩ Hữu Thỉnh tâm sự rằng với hình ảnh có trị giá tả thực về hiện tượng thiên nhiên này, ông muốn gửi gắm suy ngẫm của mình: Khi con người đã từng trải thì bản lĩnh cũng vững vàng hơn trước những thử thách của cuộc thế.
Bằng cảm nhận tinh tế và cách sử dụng từ tự nhiên, chân thật, cùng nghệ thuật ẩn dụ, nhân hóa tài tình, Hữu Thỉnh đã vẽ nên bức tranh đặc sắc về thời khắc giao mùa hạ – thu ở nông thôn đồng bằng Bắc Bộ. Với bài Sang thu, Hữu Thỉnh đã góp thêm một nét thu mang dấu ấn riêng của mình vào những chùm thơ thu hay và đẹp của thơ ca Việt Nam.
Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 4
Sang thu là bài thơ ngũ ngôn của Hữu Thỉnh, từng được rất nhiều người ưa thích, gồm có ba khổ thơ; mỗi khổ thơ bốn câu là một nét thu đẹp êm đềm của đất trời, tạo vật trong buổi đầu thu – thu mới về, thu chợt tới. Và cái cảm nhận và suy ngẫm của thi sĩ khi nhìn cảnh vật trong những ngày đầu thu:
Vẫn còn bao nhiêu nắng.
Đã vơi dần cơn mưa.
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi.
Nắng, mưa, sấm, những hiện tượng của thiên nhiên trong thời khắc giao mùa: mùa hạ – mùa thu được Hữu Thỉnh cảm nhận một cách tinh tế. những từ ngữ: “vẫn còn”, “đã vơi dần”, “cũng bớt bất thần” gợi tả rất hay thời lượng và sự hiện hữu của sự vật, của thiên nhiên như nắng thu, mưa thu, tiếng sấm buổi đầu thu. Mùa hạ như còn níu giữ. Nắng, mưa, sấm mùa hạ như còn vương vấn mùa thu, vương vấn hàng cây và đất trời. Nhìn cảnh vật sang thu buổi giao mùa, từ ngoại cảnh ấy mà thi sĩ suy ngẫm về cuộc thế. “Sấm” và “hàng cây luống tuổi” là những ẩn dụ tạo nên tính hàm nghĩa của bài Sang thu. Nắng, mưa, sấm là những biến động của thiên nhiên, còn mang ý nghĩa tượng trưng cho những thay đổi, biến đổi, những trở ngại thử thách trong cuộc thế. Hình ảnh “hàng cây luống tuổi” là một ẩn dụ nói về lớp người đã từng trải, được trui rèn trong nhiều gian khổ, khó khăn:
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi.
Hữu Thỉnh viết bài thơ Sang thu vào đầu những năm 80 của thế kỉ trước. Lúc bấy giờ, quốc gia ta tuy đã được độc lập và thống nhất, nhưng đang đứng trước nhiều vấn đề, thử thách mới về kinh tế, về xã hội. Hai câu kết bài thơ mang hàm nghĩa khẳng định bản lĩnh cứng cỏi và tốt đẹp của nhân dân ta trong những năm tháng gian khổ, khó khăn ấy.
Sang thu là một bài thơ hay của Hữu Thỉnh, được in trong tập thư từ hào chiến đấu tới thành phố xuất bản vào tháng 5 – 1985. Bao xúc cảm dâng đầy, những vần thơ đẹp, hữu tình, nên thơ. thi sĩ không sử dụng bút màu để vẽ nên những cảnh thu, sắc thu rực rỡ. Chỉ là một số nét chấm phá, tả ít mà gợi nhiều nhưng tác giả đã làm hiện lên cái hồn thu thanh nhẹ, trong sáng, êm đềm, mênh mang… đầy thi vị.
Phân tích khổ cuối bài Sang thu của Hữu Thỉnh – Mẫu 5
Cuối mùa hè và đầu mùa thu luôn là những khoảnh khắc tràn ngập những xúc cảm lộn lạo. Đó là một thức phim với sự khó chịu và lo lắng. Mỗi khoảnh khắc trôi qua, mặc dù nó mỏng manh, nhưng cũng có một dư vị kéo dài của xúc cảm. Dòng xúc cảm vô tận đó đã được Hữu Thỉnh ghi lại và thể hiện dưới đầu một cây bút tài năng:
“Vẫn còn bao nhiêu nắng.
Đã vơi dần cơn mưa.
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi”
Vẫn là những tia nắng mặt trời và những giọt mưa mùa hè tinh nghịch nhưng chỉ là “vẫn còn” “vơi dần”. Buổi chiều nóng nực hay những cơn mưa tình cờ, ồn ào của mùa hè bây giờ chỉ mờ nhạt và tản mác. Mùa hè nhường như vẫn còn là dư vang, vẫn muốn lưu lại một tí vẻ đẹp của nó với sự sáng tạo của trời đất.
Giống như để lại một tí tình yêu, nhớ gieo một tí mưa cuối mùa ngọt ngào, một tí ánh nắng mặt trời. Nhưng ngay cả khi bám víu, thực tế thời gian vẫn trôi chảy. Mùa thu tới để đưa cảnh quan tới với thiên nhiên với tâm trạng mới và đặc điểm cụ thể:
Sấm cũng bớt bất thần
Trên hàng cây luống tuổi
Sấm sét là một hiện tượng tự nhiên của thời tiết. Sấm sét thường xảy ra sau giông bão và mưa rào vào mùa hè. Cây cổ thụ đề cập tới cây lâu năm cũ. Đây là một bức tranh thực sự về thiên nhiên. Sau khi mưa lớn, sấm sét thường xuất hiện sắp những cây có tán lá lớn, rộng – thường là cây cổ thụ.
Khi sấm sét tới mùa thu, nó không còn quá tinh nghịch, mà dần dần giảm bớt vì nó biết rằng mùa thu là mùa của tình yêu nhẹ nhõm. Nhưng có nhẽ ý nghĩa ẩn giấu thỉnh thoảng được muốn truyền đạt có thể không ngừng lại ở đó.
Ẩn đằng sau lớp ý nghĩa thực sự đó là một loạt những suy nghĩ sâu sắc. Sấm sét và mưa tượng trưng cho giông bão và khó khăn của cuộc sống. Ở đây, tác giả sử dụng đường cây, không phải ý nói tới cây cối. Những cây cổ thụ là những hình ảnh ẩn dụ của chỉ một thế hệ, đó là những người đã trải qua một nửa cuộc thế của họ, những người đã nếm trải vị đắng ngọt ngào của cuộc sống bận rộn. Chính những trải nghiệm đó đã khiến họ kiên cường, mạnh mẽ, biết cách ứng phó với bão tố, khó khăn, không còn lắc lư, run rẩy trước những “tiếng sấm” ồn ào.
Một cái nhìn xa xôi hơn, Hữu Thỉnh muốn thể hiện tình yêu tha thiết của mình đối với Tổ quốc, anh phân trần sự ngưỡng mộ và khen ngợi vì sức mạnh dũng cảm, sự kiên định bất khu phục và tình kết đoàn của dân tộc Việt Nam trong suốt những năm qua. nhiều năm chống chọi hết mình để bảo vệ độc lập, tự do và hòa bình của quốc gia.
Trong ý tưởng thơ ca trên, cũng có một quan niệm sâu sắc của con người, giống như một mùa thu yên bình và yên tĩnh, khi mọi người tới cuối buổi chiều, khi họ đã trải qua những năm tháng bão tố, họ sẽ không còn cảm thấy khó khăn nữa, họ sẽ tĩnh tâm suy ngẫm.
Chỉ với những câu thơ ngắn, những từ mộc mạc và giản dị với tâm hồn lãng mạn của mình, Hữu Thỉnh đã vẽ nên một bức tranh mùa thu độc đáo. vong linh của vùng nông thôn, chứa đầy mùi đất của thiên đường, nhường như được mở ra sau mỗi bài thơ. Tinh tế nhẹ nhõm và sâu sắc. Đó là lý do vì sao trái tim của mọi người giống như kéo dài ra, càu nhàu mỗi phút. Hình ảnh quê hương quốc gia tươi đẹp, yên bình và tràn ngập hậu thế.
Nguồn: http://grabhanoi.com
Danh mục: Lớp 9