Soạn bài Nhớ đồng trang 45

Bài thơ Nhớ đồng của Tố Hữu sẽ được hướng dẫn Thông tin thêm trong chương trình Ngữ văn lớp 11. GrabHanoi sẽ giới thiệu tài liệu Soạn văn 11: Nhớ đồng, mời những em học sinh cùng tham khảo nội dung chi tiết dưới đây.

Soạn văn Nhớ đồng chi tiết nhất

I. Tác giả

– Tố Hữu (1920 – 2002) tên thật là Nguyễn Kim Thành.

– Quê gốc ở làng Phù Lai, nay thuộc xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên – Huế.

– Tố Hữu cũng từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong hệ thống chính trị của Việt Nam.

– Ông là một thi sĩ tiêu biểu của nền thơ ca cách mệnh Việt Nam. Đồng thời ông cũng là một cán bộ cách mệnh lão thành của Việt Nam.

– Ông được trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996.

– những tác phẩm chính:

  • Từ ấy (1937 – 1946)
  • Việt Bắc (1947 – 1954)
  • Gió lộng (1955 – 1961)
  • Ra trận (1962 – 1971)
  • Xây dựng một nền văn nghệ lớn xứng đáng với nhân dân ta, thời đại ta (tiểu luận, 1973)
  • Máu và hoa (1972 – 1977)
  • Cuộc sống cách mệnh và văn học nghệ thuật (tiểu luận, 1981)
  • Một tiếng đờn (1978 -1992)
  • Ta với ta (1992 – 1999)
  • Nhớ lại một thời (hồi ký, 2000)

Xem thêm: Phân tích bài thơ Nhớ đồng của Tố Hữu (Dàn ý + 4 mẫu)

II. Tác phẩm

1. Hoàn cảnh sáng tác

– Đầu năm 1939, tình hình toàn cầu trở nên căng thẳng, cuộc đại chiến lần thứ hai có nguy cơ bùng nổ. Thực dân Pháp quay trở lại đàn áp ở Đông Dương.

– Cuối tháng 4 năm ấy, Tố Hữu bị chính quyền thực dân bắt ở Huế trong một đợt khủng bố Đảng Cộng sản.

– Bài thơ “Nhớ đồng” được viết trong những ngày thi sĩ bị giam ở nhà lao Thừa Phủ (Huế).

– Bài thơ thuộc phần “Xiềng xích” của tập “Từ ấy”.

2. Thể thơ

Bài thơ “Nhớ đồng” thuộc thể thơ bảy chữ.

3. Bố cục

Gồm 3 phần:

  • Phần 1. Từ đầu tới “Khoai sắn tình quê rất thiệt thà”. Nỗi nhớ da diết cuộc sống bên ngoài nhà tù.
  • Phần 2. Tiếp theo tới “Trên chín tầng cao bát ngát trời”. Nỗi nhớ về chính mình trong những ngày bị giam cầm.
  • Phần 3. Còn lại. thực tiễn bị giam cầm với nỗi nhớ của thi sĩ.

Xem thêm: Phân tích bài Thương vợ lớp 11 hay nhất

III. Trả lời câu hỏi

Câu 1. Cảm hứng của bài thơ được gợi lên bởi tiếng hò vọng vào nhà tù. Vì sao tiếng hò lại có sức gợi cảm tương tự?

Tiếng hò có sức gợi cảm tương tự vì:

– Tiếng hò đã gợi ra nhớ về xứ Huế – quê hương của tác giả. Nơi đây vốn là mảnh đất của những tiếng hò, những làn điệu dân ca trữ tình.

– Tiếng hò được đựng lên trong hoàn cảnh trưa vắng, càng làm cho nỗi cô độc của tác giả được tăng.

Câu 2. Chỉ ra những câu thơ được sử dụng làm điệp khúc cho bài thơ. Phân tích hiệu quả nghệ thuật của chúng trong việc thể hiện nỗi nhớ của tác giả?

– Điệp khúc trong bài thơ: Gì sâu bằng… (4 lần); Đâu… (11 lần).

– Hiệu quả nghệ thuật:

  • Tạo nhạc tính cho cả bài thơ.
  • Tạo sức sợ hãi lớn cho bài thơ, nhấn mạnh tâm trạng thương nhớ da diết của tác giả.
  • Bài thơ giống như tiếng hò miên man, buồn bã của người tù.

Câu 3. Niềm yêu quý thiết tha và nỗi nhớ da diết của thi sĩ đối với quê hương đồng bào được diễn tả bằng những hình ảnh, từ ngữ, giọng điệu nào?

Niềm yêu quý thiết tha và nỗi nhớ da diết của thi sĩ đối với quê hương, đồng bào được diễn tả qua:

– Hình ảnh thân thuộc, sắp gũi: tiếng hò, gió cồn, ruồng tre, ô mạ, nương khoai sắn, trục đường, xóm nhà tranh, ruộng đồng.

– Từ ngữ: giản dị, gợi cảm.

– Giọng điệu: thiết tha, sâu lắng.

Câu 4. Nêu cảm tưởng về niềm say mê lý tưởng, khát khao tự do và hành động của thi sĩ qua đoạn thư từ câu “Đâu những ngày xưa, tôi nhớ tôi tới hết bài”.

Tác giả đã hồi tượng về thế cuộc mình:

– Trước khi giác ngộ lý tưởng: vô định, băn khoăn.

– Khi bắt gặp lí tưởng cách mệnh: say mê, hạnh phúc.

– Quay về hiện tại: buồn thảm vì bị giam cầm, thèm khát tìm tới cách mệnh.

Câu 5. Nhận xét chung về sự vận động của tâm trạng tác giả trong bài thơ.

– Sự đơn chiếc khi nghe tiếng hò trong nhà tù ngột ngạt.

– Nhớ mong về quê hương, thiết tha hướng tới cuộc sống ngoài kia.

– hồi ức lại thế cuộc của chính mình từ trước, khi và sau khi bắt gặp lí tưởng ánh sáng.

– Nỗi khát khao trở với tự do, trở về hàng ngũ cách mệnh.

Tổng kết:

– Nội dung: Bài thơ Nhớ đồng đã thể hiện nỗi niềm thương nhớ về quê hương, cùng với thèm khát trở về với tự do, cách mệnh.

– Nghệ thuật: hình ảnh giản dị, tiếng nói trong sáng, giọng điệu thiết tha…