Phân tích khổ 1 bài Từ ấy hay nhất (11 Mẫu + Dàn ý)

Phân tích khổ 1 bài Từ ấy của Tố Hữu gồm dàn ý và 11 mẫu dưới đây không chỉ giúp những em lớp 11 có thêm những ý tưởng hay cho bài viết của mình mà còn tăng hiểu biết về hoàn cảnh ra đời, nội dung bài thơ. từ đó thấy được hạnh phúc tột cùng của chàng thanh niên trẻ khi lần trước hết được ánh sáng Đảng.

Phân tích Từ ấy khổ 1 chúng ta cảm nhận được sự mới mẻ, rộn rực đầy tươi vui của nhân vật tôi khi được hòa mình, được đứng trong hàng ngũ của Đảng. Qua đoạn thơ thi sĩ đã giúp chúng ta nhận thức sâu sắc hơn về lý tưởng cách mệnh chính là lẽ sống, trục đường sống đúng đắn của cả dân tộc tộc. không những thế những bạn xem thêm: cảm nhận 2 khổ thơ đầu Từ ấy, phân tích khổ cuối bài thư từ ấy, phân tích bài thư từ ấy và rất nhiều bài văn hay khác tại chuyên mục Văn 11.

Dàn ý cảm nhận khổ 1 bài Từ ấy

Dàn ý số 1

1. Mở bài

– Tố Hữu (1920-2002) được xem là cánh chim đầu đàn, người đã phát triển và đưa nền văn học cách mệnh của nước ta lên tới đỉnh cao của sự phát triển, với phong cách thơ phối hợp nhuần nhuyễn thiên hướng trữ tình chính trị và chất liệu văn hóa đặm đà bản sắc dân tộc.

– Một trong những tác phẩm tiêu biểu trong những sáng tác thời kỳ đầu của Tố Hữu là bài thư từ ấy, nguồn cảm hứng vượt bậc chính là niềm hoan hỉ, vui sướng được bước chân vào hàng ngũ của Đảng của một chàng trai 18 tuổi, với lòng yêu nước, yêu cách mệnh tha thiết.

2. Thân bài

* Hai câu thơ đầu: Viết theo lối tự sự, đơn thuần như kể lại một kỉ niệm khó quên và sâu sắc nhất trong thế cuộc của tác giả.

– Mốc thời gian “từ ấy”: Là mốc son trước hết và chói lọi mở ra một bước ngoặt huy hoàng trong thế cuộc, sự nghiệp cách mệnh của thi sĩ Tố Hữu.

– Hình ảnh “bừng nắng hạ” mang lại cảm giác tràn trề sinh lực, mãnh liệt điều ấy có thể đem so với cảm giác hạnh phúc mãnh liệt, niềm sung sướng và say mê tới tột cùng đang trào dâng trong trái tim tâm huyết, tuôn trào trong huyết quản của người thanh niên trẻ tuổi trước sự kiện được kết nạp vào Đảng khi mới 18 tuổi tròn.

– “Mặt trời chân lý” là một hình ảnh mới lạ thể hiện sự sáng tạo của hồn thơ Tố Hữu, nó tỏa ra những ánh sáng rỡ chói lọi của Đảng, của cách mệnh, của chủ nghĩa Mác Lê-Nin và thứ ánh sáng ấy vĩnh viễn là chân lý đúng đắn, sánh ngang cùng với mặt trời, là thứ ánh sáng đẹp đẽ đang chứa chan, xuyên thấu tận trong tâm hồn của thi sĩ.

=> Động từ mạnh như “bừng” thể hiện nguồn sáng mạnh và đột ngột, “chói” thể hiện sức lan tỏa xuyên thấu mãnh liệt không chỉ tác động tới thị giác mà còn tác động tới cả trái tim, xua tan đi màn sương mờ mịt của ý thức hệ tiểu tư sản mang lại một tư tưởng mới, một nhận thức mới về trục đường phóng thích dân tộc.

* Hai câu thơ sau: Chuyển sang văn pháp trữ tình diễn tả cụ thể, trực tiếp niềm hạnh phúc vô bờ đang chứa chan trong tâm hồn của mình.

– Tâm hồn của tác giả khi bắt gặp ánh sáng cách mệnh, lý tưởng Đảng cũng trở nên bừng sáng, tươi vui và tràn ngập sức sống, tựa như vườn hoa được tiếp thêm sinh lực, trở nên có ý nghĩa và tươi đẹp hơn gấp bội lần.

– Lối thơ vắt dòng bắt nguồn từ thơ ca Pháp, thể hiện xúc cảm tràn trề chứa chan, nhường nhịn như không thể gói gọn trong một câu thơ riêng lẻ mà buộc phải truyền tải sang câu thơ tiếp.

3. Kết bài

– Tổng kết nội dung và nghệ thuật của tác phẩm Từ ấy.

Xem thêm: Phân tích bài thơ thương vợ của trần tế xương chi tiết nhất

Dàn ý số 2

I. Mở bài:

– Giới thiệu khổ đầu của bài thư từ ấy – Tố Hữu: Khổ 1 của bài thơ thể hiện niềm vui sướng của tác giả khi gặp lí tưởng của Đảng.

II. Thân bài: Phân tích khổ đầu của bài thư từ ấy

1. Hai câu thơ đầu: Kể lại kỉ niệm không bao giờ quên

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim”

+ “từ ấy”: mốc thời gian mà tác giả bắt gặp lí tưởng cộng sản, kết nạp đảng

+ Nắng hạ, chân lí, mặt trời, chói qua tim: những hình ảnh ẩn dụ thể hiện nên nguồn sáng mới bừng tâm hồn tác giả

=> Tình cảm thật tình và tha thiết của tác giả đối với cách mệnh

2. Hai câu thơ sau: Niềm vui sướng của thi sĩ

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim.”

+ Hai câu thơ thể hiện tài năng văn pháp trữ tình của tác giả

+ Sử dụng những hình ảnh vườn hoa, tiếng chim, để làm vượt bậc hơn sự vui sướng

=> Khẳng định lí tưởng làm con người thêm yêu đời

III. Kết bài: Nêu cảm nhận của em về khổ đầu bài thư từ ấy

– Khẳng định sự đúng đắn của lí tưởng Đảng mà tác giả nói riêng hay thanh niên Việt ta thời bấy giờ lựa lựa chọn.

Xem thêm: TOP 17+ mẫu Phân tích bài Từ ấy lớp 11 hay nhất

Phân tích Từ ấy khổ 1

“Từ ấy” là những dòng xúc cảm sôi nổi vui tươi và thấm đẫm những tình cảm, lí tưởng cao đẹp mà thi sĩ cũng đồng thời là người đội viên Tố Hữu muốn thể hiện. Khổ thơ mở đầu, chính là những điệu tâm hồn đầy khát khao, rộn rực của thi sĩ khi được đứng trong hàng ngũ của Đảng.

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…”

Cụm từ Từ ấy mở đầu bài thơ, không phải chỉ là một khoảng thời gian phiếm chỉ, vô định và vô nghĩa, mà nó gắn liền với những sự kiện mang tính lịch sử, thiêng liêng và đáng trân trọng của tác giả. Từ ấy là khoảnh khắc ông được đứng trong hàng ngũ của Đảng, được đóng góp sức trẻ và sự nhiệt huyết của mình cho Tổ quốc, cho đồng bào, được thỏa sức vẫy vùng với những lí tưởng lớn mà mình ấp ủ. Cho nên, tâm hồn nhân vật trữ tình không phải chỉ là một bản nhạc với những nốt thăng trầm ổn định, mà nó rộn rực, vui tươi, nhảy múa, như vườn ươm khi bừng nắng hạ, như sức sống, sinh khí đang rộn rực căng tràn. Cách ví von gắn liền với hình ảnh thiên nhiên giúp câu thơ như ngập tràn cảm giác tươi mới, trong trẻo, tinh khôi và rét mướt giống như trái tim của nhân vật tôi lúc bấy giờ, làm rộn ràng lên cả mạch xúc cảm chảy tràn suốt khổ thơ. Tiếp tới người đọc còn cảm nhận được niềm hạnh phúc của nhân vật trữ tình khi được:

“Mặt trời chân lý chói qua tim”

Chân lý ấy không gì khác chính là chân lý của Đảng, chân lý cách mệnh, chân lý kháng chiến, chân lý lịch sử của dân tộc. Là ánh sáng, là ngọn đuốc soi đường chỉ lối để giúp toàn quân và toàn dân ta hoàn thành sứ mệnh lịch sử, là lợi thế của tư tưởng để hàng nghìn, hàng triệu người noi theo. Cách so sánh chân lý với hình ảnh mặt trời cho thấy ý nghĩa lớn lao, sức mạnh và sự lan tỏa của chân lý đối với nhân vật tôi, cũng như thấy được tác động to lớn mà nó đã làm thay đổi toàn cầu tâm hồn của tác giả.

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”.

Tâm hồn con người như Huy gô đã từng nói, vốn là cảnh tưởng rộng lớn hơn cả bầu trời và đại dương, thế nhưng trong thơ mình, Tố Hữu đã cụ thể hóa toàn cầu vô hình và nhiều tầng tầng lớp lớp ấy bằng hình ảnh vườn hoa lá, nên câu thơ trở nên tươi vui, sinh động, mới mẻ, sắp gũi tới lạ thường. Vườn hoa lá, tức là nơi bừng nở của sắc hóa, của sắc lá, của những búp non, giống như sự nảy nở tươi mới rộn rực trong tâm hồn của người thanh niên khi được đứng trong hàng ngũ chính thức của Đảng. Những tưởng như toàn cầu xúc cảm trong tâm hồn con người là không thể đo đếm, so sánh bởi nó là những mặt đầy tranh chấp, đối lập nhau ấy thế nhưng trong câu thơ của mình, Tố Hữu đã cụ thể, sắp gũi hóa toàn cầu ấy và giúp người đọc hình dung rõ ràng xúc cảm vui tươi nảy nở trong lòng nhân vật trữ tình.

Khổ thơ đầu bài Từ ấy là nơi ươm mầm những xúc cảm mới mẻ, rộn rực đầy tươi vui của nhân vật tôi khi được hòa mình, được đứng trong hàng ngũ của Đảng, cách diễn đạt những hình ảnh so sánh ví von giản dị, tự nhiên đã tạo nên sự đồng điệu tương hợp cho người cảm nhận.

Cảm nhận khổ thơ đầu bài Từ ấy đầy đủ

Bài văn mẫu 1

Tố Hữu là thi sĩ lớn của Việt Nam ở đầu thế kỷ XX, là cánh chim đầu đàn, là lá cờ đầu của thơ ca cách mệnh, ông làm thơ để tuyên truyền, khích lệ cho cách mệnh, trục đường thơ ca của ông song hành cùng với trục đường cách mệnh của Việt Nam, của dân tộc. Sự gắn bó ấy đem tới cho thơ ông một vẻ đẹp độc đáo như đóa hoa lớn rực rỡ.

“Từ ấy” nằm trong tập thơ cùng tên, được sản xuất trong vòng 10 năm từ 1936 tới 1946. Khổ thơ đầu của tác phẩm thể hiện niềm vui sướng và hạnh phúc vô bờ bến của tác giả khi bắt gặp lý tưởng, lẽ sống của đời mình, khi ông còn băn khoăn giữa lẽ sống của đời, cảm thấy chán cuộc sống này thì cũng là lúc Tố Hữu bắt gặp lý tưởng cộng sản, lý tưởng của đời mình.

Câu thơ trước hết được khởi đầu bằng cụm từ “từ ấy” thể hiện sự đánh dấu bước ngoặt trong thế cuộc của thi sĩ. Đây là thời khắc tác giả giác ngộ lý tưởng cách mệnh, bắt gặp lý tưởng cộng sản chủ nghĩa, được giác ngộ vào năm 1938 ông vinh dự được đứng vào hàng ngũ của Đảng khi tròn 18 tuổi, Đảng là tập thể bao gồm những thanh niên ưu tú nhất của cả nước, nguyện hy sinh và phấn đấu vì sự nghiệp của quốc gia và nhân dân.

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

Bài thơ “từ ấy” thuộc phần “máu lửa” của tập thơ cùng tên, phần thơ ra đời trong không khí đầy sục sôi, đấu tranh giành độc lập, tự do của những dân tộc, nhân dân lao động dưới sự lãnh đạo của Đảng. Lúc này thi sĩ cũng không hoạt động phong trào học sinh, sinh viên ở Huế. Bài thơ ra đời vào tháng 7 năm 1938 ghi lại những tâm tư, tình cảm của thi sĩ khi được đứng trong hàng ngũ của Đảng đây là việc vô cùng thiêng liêng, sự kiện trọng đại của thi sĩ, đã mang lại cho Tố Hữu niềm xúc động mạnh mẽ.

Khổ thơ mở ra là những cảm nhận vẻ đẹp sâu sắc lý tưởng của cách mệnh và tác giả đón nhận nó bằng một tâm hồn tươi trẻ, “từ ấy” ở nhan đề và được nhắc lại ngay câu mở đầu để tô đậm giây phút thiêng liêng, sự kiện trọng thể trong đời của Tố Hữu, là bước ngoặt lớn lao cho thanh niên tiểu tư sản trở thành một đội viên cộng sản thay đổi về nhận thức, về lẽ sống.

Hoàn cảnh ra đời của bài thơ khi quốc gia đang còn trong cảnh chiến tranh, nhân dân lầm than, bị đô hộ, trước tình hình ấy nhiều thanh niên muốn giải cứu quốc gia nhưng hầu như đều rơi vào cảnh bế tắc, đơn độc, một cái tôi tự ti, đầu thai nhầm thời đại, dù rất uất hận, đau xót nhưng chưa đủ dũng khí để cầm súng, cầm gươm và rồi khi may mắn tìm được lẽ sống cho mình, cho quê hương ta thấy được sự hào hứng và niềm vui sướng vô bờ bến của thi sĩ, hòa vào cuộc đấu tranh tử sinh, nhiều gian khổ, hy sinh nhưng rất đỗi vinh quang. “Từ ấy” đã cho thi sĩ thấy cuộc sống ý nghĩa và giây phút thiêng liêng sự nghiệp một hồn thơ.

Trong niềm xúc động lớn lao, thi sĩ đã có nhận thức sâu sắc về vẻ đẹp của lý tưởng Đảng, Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời chỉ cho dân tộc trục đường sống, đã có bao lời ca tiếng hát ngợi ca Đảng vinh quang, nhưng cách ngợi ca Đảng của Tố Hữu thật đặc sắc.

Dòng thơ thứ hai sử dụng nhiều âm điệu ở âm vực cao, phấn chấn như một tiếng reo, tiếp tục ngợi ca vẻ đẹp lý tưởng cách mệnh, không chỉ là nguồn sáng chói mà là nguồn sống lớn lao, lý tưởng sống đúng đắn, cao cả. Khái niệm lý tưởng cách mệnh một khái niệm chính trị trừu tượng đã được thi sĩ cụ thể hóa bằng hình ảnh ẩn dụ rất đỗi trữ tình.

“Mặt trời chân lý”, tiếp nối động từ “bừng” và từ “chói” ở câu hai để khẳng định lý tưởng cách mệnh như nắng hạ chói lòa, như mặt trời vĩ đại, bất diệt đã tác động sâu sắc vào lý trí, tình cảm và thấm nhuần vào con tim, khối óc của thi sĩ và nhân dân những con người lao động trong đêm trường nô lệ được ánh sáng cách mệnh soi rọi, chỉ đường dẫn lối tới với hạnh phúc, no đủ, tương lai tươi sáng.

Với cách diễn đạt vừa gợi hình vừa gợi cảm, tôn vinh lý tưởng cộng sản, tạo điều kiện cho bao nhiêu người được sáng mắt, sáng lòng. Khẳng định bản tính cao đẹp của lý tưởng ấy là phóng thích con người khỏi ách áp bức, bóc lột, thống khổ, chỉ cho họ trục đường sống ý nghĩa nhất.

Qua cách thể hiện sáng tạo, hai câu thơ còn mang hàm ý: với dân tộc Việt Nam, với tầng lớp trí thức, thanh niên trẻ những năm 30, 45. Lý tưởng cần thiết như mặt trời, thế tất như chân lý. Hai câu thơ còn diễn tả sự phục sinh mạnh mẽ của một tâm hồn tươi trẻ khi được mặt trời lý tưởng soi rọi, chỉ lối, niềm vui tràn ngập trong lòng, người thanh niên yêu nước đã chứa thành tiếng hát sôi nổi, náo nức, say mê:

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

Với phép so sánh độc đáo, đầy thi vị thi sĩ đã làm cho toàn cầu ý thức, hồn thơ tươi trẻ tràn đầy nhiệt huyết, yêu đời, yêu cuộc sống “ hồn tôi là một vườn hoa lá” từ hình tượng vô hình thành hữu hình. Ánh sáng chói lọi của lý tưởng, nguồn sống mãnh liệt của mặt trời cách mệnh tác động vào tâm hồn thi sĩ, tạo ra sự biến đổi sâu sắc.

Trước khi bắt gặp lý tưởng cách mệnh, người thanh niên trí thức trẻ này sống một cách buồn bã, ước chừng, lụi tàn như mảnh vườn trong mùa đông lạnh giá nhưng sau khi được gặp và giác ngộ được lý tưởng cách mệnh cuộc sống lẫn tâm hồn của thi sĩ như một mảnh hồn thơ đầy hương sắc giữa mùa xuân, mang lại nguồn sinh lực dồi dào cho biết bao tâm hồn trẻ trung, nhiệt huyết. Cuộc sống của họ có lý tưởng thật âm sắc, đượm hương.

Nhịp thơ sôi nổi cùng với hai tính từ “đậm”, “rộn” rất thẩm mỹ, đặc biệt với lối vắt dòng đặc sắc, hai câu thơ của Tố Hữu diễn tả thực thực, tinh tế bao xúc cảm dâng trào, niềm vui, niềm hạnh phúc vô hạn trong buổi đầu gặp gỡ lý tưởng. Có thể nói mặt trời chân lý đã xua tan những bóng đêm u ám, mở ra một tương lai tươi sáng, vẫy gọi bao tâm hồn hăm hở bước vào đời với tất cả niềm tin yêu, hy vong. Với thi sĩ đâu phải chuyện của nhận thức, của lý trí mà còn là chuyện của tình cảm, trái tim nên có sức sống cuốn hút khiến cho những thanh niên trí thức trẻ như Tố Hữu khiến cho tất cả dân tộc Việt Nam nguyện suốt đời theo Đảng.

Khổ thơ vừa hay về nội dung và đẹp về phương thức, tiếng nói, hình ảnh thơ sáng tạo đẹp đẽ, xúc cảm thơ thật tình mãnh liệt là sự ngợi ca lý tưởng cách mệnh, ngợi ca Đảng cộng sản Việt Nam vẻ vang. Qua đoạn thơ thi sĩ đã giúp chúng ta nhận thức sâu sắc hơn về lý tưởng cách mệnh chính là lẽ sống, trục đường sống đúng đắn của cả dân tộc tộc, khổ thơ như khúc hát của một trái tim mà cũng là khúc hát say mê của triệu triệu trái tim hướng về Đảng, hướng về cách mệnh.

Bài văn mẫu 2

Thơ Tố Hữu là thơ trữ tình chính trị tức là những sự kiện chính trị có ý nghĩa lớn với quốc gia, với tư nhân, làm thay đổi cả một đời người đều trở thành nguồn cảm hứng trong thơ Tố Hữu. Cái chất trữ tình cùng xúc cảm thật tình của thi sĩ quyện vào nhau, làm nên những vần thơ ngợi ca Đảng, ngợi ca cách mệnh.

Bài thơ “Từ Ấy” là bài thơ đánh dấu mốc son quan trọng, có ý nghĩa nhất đối với thế cuộc của thi sĩ, chính giây phút thi sĩ bắt gặp ánh sáng lí tưởng cách mệnh ấy đã làm nên sự thay đổi kì diệu về nhận thức, lí tưởng của một hồn thơ thuộc về cách mệnh, thuộc về nhân dân..

Và nó được Tố Hữu thể hiện rõ nét trong khổ thơ mở đầu, ta bắt gặp ngay được cái xúc cảm vui sướng, hạnh phúc, say mê của hồn thơ Tố Hữu khi lần trước hết bắt gặp ánh sáng lí tưởng cách mệnh. Một nguồn xúc cảm thiêng liêng và thật tình xuất phát từ chính trái tim của thi sĩ. Đây cũng là xúc cảm tiêu biểu cho thiên hướng thơ trữ tình chính trị của Tố Hữu.

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…”

Ngay từ câu thơ mở đầu đã bắt gặp hình ảnh “Từ ấy” đã đem lại sự ấn tượng và khẳng định một lần nữa khoảng thời gian mà thi sĩ bắt gặp ánh sáng lí tưởng. Nói lên xúc cảm của mình trước những giây phút thiêng liêng như thế, thi sĩ sử dụng những thủ pháp nghệ thuật: so sánh, ẩn dụ và nhân hoá hình ảnh “nắng hạ” cho ta thấy được một cái ánh nắng chói chang gay gắt của buổi trưa hè.

Khác với nhiều thi sĩ khác luôn tìm tới ánh trăng, tới cái ánh nắng của buổi chiều hạ thì Tố Hữu tìm tới cái nắng của mùa hạ. Đúng vậy, cũng chỉ có ánh nắng ấy mới toả được sự chói chang rực rỡ của lí tưởng cách mệnh, mới diễn tả được hết sự sửng sốt và choáng váng của thi sĩ khi đứng trước cái lí tưởng rực rỡ như thế. Soi tỏ vào bài thơ này ta mới thấy hết được nguồn xúc cảm của thi sĩ khi đứng trước ánh sáng huy hoàng của chân lý.

“Đời đen tối ta phải tìm ánh sáng
Ta đi tới chỉ một đường cách mệnh”

Và nhường nhịn như như thế chưa đủ để nói lên sự tỏa sáng của “lí tưởng cách mệnh” thi sĩ lại tìm tới hình ảnh “Mặt trời chân lí”, đó chính là biểu tượng cho lí tưởng mà thi sĩ theo đuổi. Hình ảnh mặt trời biểu hiện cho sự ấm nóng, rực rỡ và là nguồn sáng bất diệt. Đúng vậy, lí tưởng ấy đâu phải chỉ toả sáng trong phút chốc mà sẽ tỏa sáng bất diệt, là nguồn sáng vĩnh cửu, không gì có thể dập tắt nổi.

Tố Hữu gọi lí tưởng cách mệnh là mặt trời chân lí bởi đó chính là nguồn sáng dẫn đường cho thế cuộc đã từng tối tăm, mù mịt của thi sĩ khi “băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời”. Mặt trời chân lý ấy “chói” qua tim người nghệ sĩ. Hình ảnh trái tim là nơi chứa đựng biết bao tình cảm, xúc cảm, là nơi phối hợp giữa tâm lí và ý thức trí tuệ “mặt trời chân lí chói qua tim giống như xuyên rọi qua tất cả những tình cảm, lí tưởng của thi sĩ và cũng chỉ khi được ánh sáng ấy chiếu rọi thi sĩ mới thực sự hành động đúng, mới cảm thấy được ý nghĩa của cuộc sống mình.

Chính ánh sáng chói chang rực rỡ ấy đã làm thay đổi thế cuộc, thay đổi cả tình cảm của thi sĩ:

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…”

Khác hẳn với hồn thơ khi thi sĩ còn chưa bắt gặp ánh sáng lí tưởng, hồn thơ của Tố Hữu bây giờ rộn rực, vui sướng tới nỗi được so sánh với hình ảnh “vườn hoa” đầy đủ sắc màu, tràn ngập những âm thanh của tiếng chim, mùi hương của hoa lá. Đúng vậy, tâm trạng của thi sĩ đang tràn ngập rất nhiều xúc cảm; có cái ngây ngất, say mê trước “hương thơm” của lí tưởng cách mệnh, có cái rộn ràng, rộn rực vui sướng như tiếng chim kia. thi sĩ sử dụng những động từ mạnh, cùng những thủ pháp nghệ thuật ẩn dụ so sánh và đặc biệt là lối vắt dòng từ câu thứ ba xuống câu thứ tư đã góp phần lớn trong việc biểu hiện xúc cảm của mình.

“Từ ấy” đã nói một cách thật tự nhiên nhuần nhụy về lí tưởng, về chính trị và thật sự là tiếng hát của một thanh niên, một người cộng sản chân chính luôn tuôn trào trong mình mạch nguồn của lí tưởng cách mệnh.

Bài văn mẫu 3

Tố Hữu (1920 – 2002) tên khai sinh là Nguyễn Kim Thành, quê ở làm Phù Lai, xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên – Huế. Tháng 7 năm 1938, chàng trai Nguyễn Kim Thành đã chính thức trở thành đảng viên của Đảng Cộng sản khi mới 18 tuổi. Đồng thời sự nghiệp thơ ca cách mệnh của Tố Hữu cũng khởi đầu từ đó. Mốc lịch sử quan trọng này cùng niềm vui sướng, hào hứng buổi đầu được đứng trong hàng ngũ của Đảng, Tố Hữu đã viết “Từ ấy”. Bài thơ là lời tâm nguyện của người thanh niên yêu nước giác ngộ lí tưởng cộng sản. Ánh sáng chân lí đã soi rọi, người thanh niên đã giác ngộ rõ trục đường cách mệnh cùng sự nghiệp phóng thích dân tộc vĩ đại. Niềm vui sướng và say mê mãnh liệt được thể hiện rõ ràng trong khổ đầu bài thơ:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…”

Trước khi biết tới với lí tưởng vĩ đại của Đảng cộng sản, cuộc sống của đa số thanh niên Việt yêu nước đều chìm đắm trong tăm tối như một đêm đông kéo dài vô tận. Có người nói rằng, “con người ta sẽ không khổ nếu như người ta không biết mình đang khổ”, với những người thủ phận thủ thường, cam chịu kiếp nô lệ thì việc đấu tranh phóng thích mình họ còn không màng tới huống hồ là sự nghiệp cứu nước. trái lại, với những người ý thức được hoàn cảnh thực tế và thèm khát được thay đổi số phận mình lại cảm thấy ngột ngạt và bí bách; Tố Hữu là một trong những thanh niên tương tự. Sự bất lực khi bản thân mình có tài sức mà không có thời cơ được đem nhiệt huyết hừng hực ấy sống mãi với giặc. nếu như như không hợp lí tưởng của Đảng dẫn đường, có nhẽ là một người có cá tính vô cùng mạnh mẽ như Tố Hữu sẽ phản kháng với số phận bằng trục đường cực đoan, chìm đắm trong men rượu lậu và khói thuốc phiện mà xem nhẹ sự đời. Chắc hẳn hơn một lần chàng trẻ trai phải ngao ngán thở than bởi trục đường phía trước mịt mù, vô định quá: “Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước. – lựa chọn một dòng hay để nước cuốn trôi?” Thật may là lí tưởng của Đảng đã đem tới ánh sáng cho thế cuộc Tố Hữu.

Ngay trong câu trước hết, độc giả bắt gặp hình ảnh ẩn dụ độc đáo và đầy ý nghĩa: “Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ”. Đó chính là khoảnh khắc người thanh niên giác ngộ lí tưởng cách mệnh và tự nguyện đứng vào hàng ngũ của Đảng. “Nắng hạ” phối hợp với động từ “bừng” làm cho câu thơ tràn ngập ánh sáng và gợi mở ra nhiều tầng ý nghĩa. Tác giả lựa chọn “nắng hạ”, thứ ánh sáng xuất hiện mãnh liệt nhất trong năm để thể hiện niềm hoan hỉ mạnh mẽ và lòng nhiệt huyết căng tràn. Nắng hạ bừng sáng là chân lí sáng soi sau một thời gian đông dài u tối, bế tắc không lối thoát rồi tới tiết xuân là khi những cơ sở tiền đề, định hướng tương lai được nảy nở, ấp ủ. Những dự kiến tiềm tàng lâu nay như trăm nụ hoa ngủ dài, bắt gặp ánh sáng mãnh liệt kia bừng tỉnh giấc, tỏa ngát hương sắc cho đời.

Tố Hữu so sánh lí tưởng cách mệnh với hình tượng tuyệt đẹp: “mặt trời chân lí”. Hình tượng này rất logic với tứ thơ câu trên. Thật vậy, ánh sáng mạnh mẽ, mãnh liệt nhất có nhẽ chỉ có mặt trời mới tạo ra được, cũng ánh sáng như mặt trời, chân lí cách mệnh đã dẫn dắt con người bế tắc tới tương lai tươi sáng. Từ hình ảnh so sánh này, ta càng thêm ý thức được sự quyết định sống còn của lí tưởng cách mệnh với con người làm cách mệnh. Sự quan trọng của lí tưởng cách mệnh cũng giống như mặt trời với muôn loài trên hành tinh vậy. Nhưng cái hay của câu thơ thứ hai không chỉ có bấy nhiêu, tác động của “mặt trời chân lí” còn trực tiếp tác động tới tình cảm của thi sĩ: “chói qua tim”. tương tự, Đảng Cộng sản đã tác động con người từ lí trí tới tình cảm, mà như người Việt ta có câu: “Thấu tình đạt lí”.

Hai câu thơ tiếp theo đem lại cảm giác thỏa mãn giác quan cho người đọc:

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…”

Câu thơ thật bay bổng và lãng mạn, diễn đạt trọn vẹn niềm vui sướng tột độ của một thanh niên tràn đầy nhiệt huyết khi bắt gặp chân lí, tìm ra trục đường lí tưởng của thế cuộc. Đó là gắn trọn thế cuộc với sự nghiệp đấu tranh, phóng thích quốc gia vĩ đại của dân tộc: “Ta sẵn sàng xé trái tim ta – Cho Tổ quốc, và cho Tất cả”. Những từ ngữ được tác giả sử dụng rất đắt ý và có hiệu quả cao trong việc khơi gợi xúc cảm. Tố Hữu so sánh cái vô hình là “hồn tôi” với cái hữu hình “vườn hoa lá” làm cho câu chữ bay bổng hơn, lãng mạn hơn. Cái “vườn hoa lá” của Tố Hữu khi được “mặt trời chân lí” làm cho “bừng” sáng đã ngập tràn sắc hương và âm thanh tươi mới của thế cuộc. quả thực trong lòng có nắng, con mắt nhìn đâu cũng thấy sáng bừng… Chàng thanh niên Tố Hữu lúc này đối lập hoàn toàn với chính Tố Hữu trước khi tới với chân lí:

“Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu,
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ…”

( “Truyện Kiều”, Nguyễn Du).

Khổ đầu bài thơ là tiếng hát dạo đầu thể hiện niềm vui sướng tột độ của người con đất Việt gặp được chân lí, tìm được trục đường lí tưởng của đời mình. Đặt trong bối cảnh nước nhà bấy giờ, có một phòng ban thanh niên chán ngán xã hội đương thời, tù túng với cuộc sống thực tế mà không tìm được trục đường đi đúng đắn, họ chìm đắm trong thuốc phiện và rượu cồn, từng bước từng bước hủy hoại bản thân cả về thể lực lẫn lí trí thì “Từ ấy” như một lời tuyên ngôn của bản thân Tố Hữu. Nó tác động sâu sắc tới tư tưởng và tình cảm của độc giả. Chiến tranh đã lùi vào quá khứ song mỗi khi “Từ ấy” vang lên, mỗi người trẻ ngày hôm nay đều có những xúc cảm tích cực và quyết tâm tu thân, rèn luyện, bảo vệ Tổ quốc.

Bài văn mẫu 4

Người con của xứ Huế mộng mơ, người đội viên cách mệnh, và cũng là cây bút thơ ca cách mệnh tiêu biểu – Tố Hữu. Từ khi còn trẻ- 18 tuổi, ông đã được đứng trong hàng ngũ của Đảng. Trong nhiệt huyết tuổi xanh, hạnh phúc trào dâng, niềm tin mãnh liệt vào Đảng, Tố Hữu đã sáng tác bài thơ “Từ ấy” để thể hiện xúc cảm của mình. Khổ thơ đầu bài “Từ ấy” là khúc dạo đầu của dòng mạch xúc cảm ấy.

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi như một vườn hoa lá
Rất đậm hương và đậm tiếng chim”

Trước hết cảm nhận về hai chữ “Từ ấy”. “Từ ấy” ở đầu đoạn thơ được lặp lại từ tên bài thơ. “Từ ấy” mà tác giả nhắc tới là một mốc thời gian vô cùng quan trọng. Đó là những ngày của năm 1938, tháng ngày quốc gia ta đang gồng mình chống giặc ngoại xâm, lúc đó Đảng được thành lập 18 tuổi-mốc thời gian đáng nhớ của tác giả, khi ấy tác giả được vinh dự đứng trong hàng ngũ cách mệnh Đảng. “Từ ấy” của tác giả là cột mốc thời gian tự hào của chàng thanh niên trẻ tuổi hạnh phúc, vinh dự khi được gia nhập Đảng Cộng Sản.

“Bừng nắng hạ”, ba chữ vang lên mà làm sáng bừng cả câu thơ. Với Tố Hữu được tham gia vào lực lượng Đảng là một niềm hạnh phúc, một điều tự hào trân trọng. Tác giả nói “bừng nắng hạ”, không phải nắng xuân nhàn nhạt, không phải nắng đông lạnh lẽo cũng ko phải nắng thu dịu dàng mà là cái nắng hè chói chang rực rỡ nhất. “Bừng nắng hạ” vì nắng mùa hè đẹp nhất, sáng nhất làm tỏ rực một trái tim nhiệt huyết.

Hình ảnh “mặt trời chân lí” tiêu biểu và đặc sắc. Đó là hình ảnh ẩn dụ về lí tưởng cách mệnh. “Chân lý” là những đường hướng, lí tưởng của Đảng Cộng Sản vạch ra cho cách mệnh, đứng đầu là Hồ chủ toạ đáng kính hay nói một cách khái quát, chân lý là đường hướng của Mác – Lênin mà bác bỏ Hồ học được, vận dụng cho cách mệnh của ta. Ví “chân lý” với “mặt trời” bởi không có gì rực rỡ, không có gì sáng đẹp hơn mặt trời. Mặt trời biểu tượng cho chân trời mới, cho tương lai sáng ngời. Chữ “chói” nhấn mạnh ánh sáng của chân lý đã soi rọi, chiếu thẳng vào trái tim của chàng trai nhiệt huyết tình yêu cách mệnh.

Hai câu thơ đầu với lối nói ẩn dụ, hình ảnh đã nhấn mạnh tình yêu cách mệnh, niềm tin vào Đảng của chàng thanh niên. Chàng trai ấy trông thấy bóng tối của những đêm đen thực dân đàn áp nhờ ánh sáng cách mệnh, nhờ ánh sáng của Đảng đã được xoá tan. Đọc hai câu thơ mà lòng ta cũng hừng hực một ý thức, niềm tin vào Đảng Cộng sản với những đường lối cách mệnh đúng đắn.

Hai câu thơ tiếp theo tiếp tục diễn tả xúc cảm dào dạt của người thanh niên khi được ánh sáng Đảng giác ngộ:

“Hồn tôi như một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

Câu thơ giàu hình ảnh và thật bay bổng lãng mạn. Tố Hữu ví hồn mình với “vườn hoa lá” Cách so sánh đậm lãng mạn, yêu đời. Ánh sáng của Đảng đã khiến tâm hồn người đội viên ngập sắc hương thơm và rộn ràng tiếng chim hót líu lo. Đảng đã đem tới cho người thanh niên trẻ tuổi tình yêu với cuộc sống, yêu cách mệnh và tin tưởng vào cách mệnh. Không còn là những xúc buồn bã như thơ ca xưa, thơ ca cách mệnh tiêu biểu là thơ của Tố Hữu mang cái tình vui vẻ, mang cái hồn nhiệt huyết sục sôi ý chí.

Khổ thơ đầu bài “Từ ấy” vang lên tiếng xúc cảm dạt dào, hạnh phúc tột cùng của chàng thanh niên trẻ khi lần trước hết được ánh sáng Đảng soi chiếu, chỉ đường vạch lối. Chỉ một khổ đầu mà tác động sâu sắc tới tâm trí người đọc về ý chí cách mệnh, về tình yêu nước, về ý thức chống giặc của thanh niên trẻ Việt Nam.

Bài làm mẫu 5

Bài thơ “Từ ấy” của Tố Hữu ra đời năm 1938 là một cột mốc đánh dấu sự khởi đầu cho cả hai trục đường lớn trong sự nghiệp của ông đó chính là trục đường cách mệnh và trục đường thi ca. Bài thơ đã thể hiện niềm hoan hỉ vui sướng của một thanh niên yêu nước khi được giác ngộ cách mệnh, được đứng trong hàng ngũ những người cộng sản. Niềm vui sướng ấy được thể hiện rất sinh động, giàu hình ảnh và những cung bậc xúc cảm trong khổ thơ trước hết của bài thơ.

“Từ ấy” là mốc thời gian đặc biệt, năm 1938 Tố Hữu được vinh dự đứng trong hàng ngũ của Đảng Cộng sản Việt Nam. Chỉ hai từ đơn thuần nhưng lại chứa đựng một kỉ niệm không bao giờ quên, một mốc son chói lọi trong thế cuộc của Tố Hữu. thời khắc đó thi sĩ mới 18 tuổi, tuổi xanh “sục sôi” với những hoạt động đoàn thể, được giác ngộ lý tưởng cộng sản, được kết nạp vào Đảng.

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim”

Hình ảnh ẩn dụ “nắng hạ” là sự liên tưởng độc đáo, trong cảm nhận của người đội viên trẻ, lí tưởng cộng sản như một thứ ánh sáng soi chiếu, bừng tỉnh tâm hồn. Không phải nắng sớm mùa xuân, nắng vàng mùa thu mà là nắng hạ chói chang rực rỡ. Hơn thế, nguồn phát ra ánh sáng ấy không phải là mặt trời thông thường mà là “mặt trời chân lí”, mặt trời thông thường chỉ tỏa sáng cho tương đối ấm và sức sống còn mặt trời của chân lí tỏa ra tia sáng của chân lí, của tư tưởng đúng đắn sáng suốt, mang lại điều tốt lành. Những động từ mạnh được sử dụng như “bừng”, “chói” vừa tạo cảm giác ánh sáng tới đột ngột với cường độ mạnh thể hiện sức mạnh của lí tưởng hoàn toàn xua tan mây mờ, sương mù trong tâm hồn thi sĩ để mở ra chân trời mới rõ nét và trung thực trong nhận thức, tư tưởng. Để có thể lột tả được hết xúc cảm vui sướng, hoan hỉ tới tột cùng của mình trong buổi đầu tới với lí tưởng cộng sản, thi sĩ đã sử dụng văn pháp trữ tình lãng mạn phối hợp nhiều hình ảnh so sánh độc đáo.

Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…”

Bức tranh tâm hồn rộn ràng, tràn đầy sức sống, nơi có hương thơm của hoa cỏ, có âm thanh rộn ràng của tiếng chim. Được soi rọi bởi lí tưởng cộng sản, chàng đội viên trẻ cảm thấy tâm hồn mình trở nên tươi mới như “một vườn hoa lá”, và đối với cây cối hoa lá, còn gì đáng quý hơn ánh sáng của mặt trời. Đang ở độ tuổi tâm hồn bay bổng khoáng đạt đi kiếm tìm lẽ yêu đời, thật hạnh phúc và may mắn khi được ánh sáng lí tưởng soi chiếu và dẫn dắt. Niềm vui sướng ấy như chính hoa lá cỏ cây reo vui rung rinh đón ánh mặt trời. Nhờ có mặt trời chân lí mà thế cuộc trở nên ý nghĩa, đặm đà hương sắc và rộn ràng tiếng chim reo ca, không còn nhạt nhẽo vô vị. Không chỉ vậy, đối với một thi sĩ như Tố Hữu, sự sống mới của tâm hồn cũng là sự mới mẻ trong tâm hồn thơ, đem lại sức sống mới, sự sáng tạo mới cho tâm hồn thơ Tố Hữu.

Có thể thấy, trong khổ thơ trước hết chúng ta cảm nhận được một phép màu, tác dụng kì diệu của lí tưởng cộng sản đối với thế cuộc, tâm hồn của thi sĩ Tố Hữu. Chính ông đã viết cho xúc cảm thăng hoa nhất thế cuộc khi ấy rằng “Từ ấy là một tâm hồn trong trẻo của tuổi mười tám, đôi mươi, đi theo lí tưởng cao đẹp, dám sống, dám đấu tranh”. Nhờ có bài thư từ ấy chúng ta đã có thêm một người đội viên trẻ yêu nước, cán bộ lão thành của Việt Nam, một thi sĩ tiêu biểu của nền văn học thơ ca nước nhà.

Phân tích khổ 1 bài Từ ấy ngắn gọn

Bài văn mẫu 1

Viết về lí tưởng cách mệnh, bài thơ “Từ ấy” của Tố Hữu đã trở thành câu ca, tiếng hát của hàng triệu con người hơn nửa thế kỉ nay. Giọng thơ sôi nổi, say mê, trẻ trung và yêu đời tiêu biểu cho hồn thơ Tố Hữu. “Từ ấy” là tiếng hát của người thanh niên cộng sản thể hiện một tình yêu lớn: yêu lí tưởng cách mệnh và yêu giai cấp lao động.

Bài thơ được viết theo thể thất ngôn, gồm có 3 khổ thơ mỗi khổ 4 câu. Đây là khổ đầu ngợi ca lí tưởng và nói lên tình yêu lí tưởng cách mệnh:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

thi sĩ là đứa con của “Huế đẹp và thơ”. Ông sinh ra và lớn lên trong đêm trường nô lệ “Nước mất nhà tan, đời khổ thế!”. Trưởng thành trong phong trào yêu nước của thanh niên học sinh, thi sĩ nhiệt thành đi tìm đường cứu nước: “Con lớn lên con tìm cách mệnh”. Và trong đêm dày nô lệ, thi sĩ cảm thấy tâm hồn “bừng nắng hạ” kể từ ấy:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim”.

“Từ ấy” là thời khắc (1938) thi sĩ được giác ngộ cách mệnh, bắt gặp lí tưởng cộng sản chủ nghĩa. “Mặt trời chân lí” là hình ảnh ẩn dụ về lí tưởng cách mệnh, về chủ nghĩa Mác – Lênin. Chữ “chói” (chói qua tim) tức là chói lọi, soi vào, chiếu vào. Ánh sáng chủ nghĩa Mác – Lênin vô cùng chói lọi đã chiếu vào, soi vào trái tim – tâm hồn yêu nước của thi sĩ trẻ.

Bóng tối đêm dày nô lệ như bị xua tan, người đội viên cách mệnh cảm thấy thế cuộc mình, trục đường mình hướng tới “bừng nắng hạ”. Đây là hai câu thơ đẹp nhất của Tố Hữu viết về lí tưởng cách mệnh. Ngôn từ (bừng, chói), hình ảnh (mặt trời chân lí) rất hay, rất sáng tạo. Lúc nào đọc, ta vẫn cảm thấy mới mẻ, vần thơ tràn ngập ánh sáng và niềm tin.

Hai câu thơ 3, 4 tiếp theo nói về “hồn tôi” từ thuở ấy, từ khi “bừng nắng hạ”:

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”.

thi sĩ sử dụng một so sánh đặc biệt: “Hồn tôi là một vườn hoa lá”. Ngôi vườn ấy xanh màu xanh của lá, rực rỡ của sắc hoa, “rất đậm hương” ngát. Ngôi vườn đẹp tươi ấy “rộn tiếng chim” hót nghe rất vui. những từ gợi tả: “đậm”, “rộn” thể hiện sức sống và vẻ đẹp của vườn hoa lá, của “hồn tôi” từ khi có chủ nghĩa Mác – Lênin, có “Mặt trời chân lí chói qua tim”. Hai câu thơ nói lên tác dụng kì diệu của lí tưởng cách mệnh qua một không gian nghệ thuật kì diệu nên thơ.

Tố Hữu yêu nước, yêu chủ nghĩa Mác – Lênin mới có cách nói hay, rất hình tượng về lí tưởng cách mệnh. “Mặt trời chân lí” và “vườn hoa lá…” là hai hình tượng rất đẹp, rất thơ. những từ ngữ: “từ ấy”, “bừng”. “chói”, “đậm”, “rộn” – được lựa chọn lọc tinh tế làm cho vần thơ chứa cánh trong tâm hồn chúng ta.

Bài văn mẫu 2

Đọc những vần thơ, những bài thơ của Tố Hữu, chúng ta như cảm nhận được một tâm hồn thơ dạt dào xúc cảm, một trái tim nhân hậu, một tấm lòng trung trinh với Đảng, với Tổ Quốc, với nhân dân và tình cảm gắn bó thân thiết keo sơn với đồng bào, đồng chí.

“Dù ai thay ngựa giữa dòng
Đời ta vẫn ngọn cờ hồng cứ đi
Vẫn là ta đó những khi
Đầu voi ra trận cứu nguy nòi”

Bao trùm lên toàn bộ sáng tác thơ của Tố Hữu là vì lý tưởng cách mệnh, vì cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc, tự do và hạnh phúc cho nhân dân, vì lương tâm, chính nghĩa, công lý và lẽ phải trên đời.. Và một trong những trị giá tiêu biểu của thơ Tố Hữu là tính hướng thiện được biểu lộ vừa thầm kín, tinh tế, vừa sâu sắc, đặm đà qua những tập thơ nổi tiếng: Từ ấy, Việt Bắc, Ra trận, Gió lộng,…

Bài thơ “Từ ấy” được Tố Hữu sáng tác vào tháng 7/1938; nhan đề bài thơ trở thành tên tập thơ đầu của ông. Có thể nói “ Từ ấy” là tiếng hát của người thanh niên yêu nước Việt Nam giác ngộ lí tưởng Mác Lênin trong ngày hội lớn của cách mệnh:

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim

“Từ ấy” là một thời khắc lịch sử đã trực tiếp tác động tới thế cuộc thi sĩ khi được giác ngộ chủ nghĩa Mác – Lênin, một kỷ niệm sâu sắc của người thanh niên yêu nước bắt gặp lí tưởng cách mệnh. Trong buổi ban đầu ấy, những người thanh niên như Tố Hữu dù có nhiệt huyết nhưng vẫn chưa tìm được đường đi trong kiếp sống nô lệ, họ bị ngột thở dưới ách thống trị của thực dân phong kiến “băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời”. Chính trong hoàn cảnh đó lí tưởng cộng sản như nắng hạ , như mặt trời xua tan đi những u ám, đau buồn, quét sạch mây mù và đen tối hướng tới cho thanh niên một lẽ sống cao đẹp vì một tương lai tươi sáng của dân tộc.

Người thanh niên học sinh Tố Hữu đã đón nhận lí tưởng ấy không chỉ bằng khối óc mà bằng cả con tim, không chỉ bằng nhận thức lí trí mà xuất phát từ tình cảm:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim”

Từ ấy đã làm cho tâm hồn Tố Hữu“ bừng nắng hạ” đó là một luồng ánh sáng mạnh mẽ, rực rỡ của nắng vàng chứa chan hạnh phúc no đủ.Soi tỏ vào những bài thơ sau này ta mới thấy hết được niềm vui sướng của Tố Hữu trước ánh sáng huy hoàng của chân lí.

“Đời đen tối ta phải tìm ánh sáng
Ta đi tới chỉ một đường cách mệnh”

Và đó mới là bản tính của lí tưởng cộng sản đã làm người thanh niên 18 tuổi ấy say mê, ngây ngất trước một điều kì diệu:

“Mặt trời chân lí chói qua tim”

Mặt trời chân lí là một hình ảnh ẩn dụ tượng trưng cho lí tưởng của Đảng,của cách mệnh , mặt trời của chủ nghĩa xã hội. Tố Hữu với tấm lòng nhiệt thành của mình đã tự hào đón lấy ánh sáng của mặt trời, sẵn sàng hành động cho lí tưởng cách mệnh cao đẹp. Bởi lí tưởng đã “chói” vào tim- chính là nơi kết tụ của tình cảm, là nơi phối hợp hài hòa giữa tâm lí và ý thức trí tuệ chỉ thực sự hành động đúng khi hợp lí tưởng cách mệnh, khi có ánh sáng rực rỡ của mặt trời chân lí chiếu vào.

Lý tưởng cách mệnh đã làm thay đổi hẳn một con người, một thế cuộc. So sánh để khẳng định một sự biến đổi kì diệu mà lí tưởng cách mệnh đem lại:

Hồn tôi là một vườn hoa lá,
Rất đậm hương và rộn tiếng chim.

Cái giọng điệu rất tỉnh và rất say rộn rực và ngọt lịm hồn ta chủ yếu là cái say người và lịm ngọt của lí tưởng, của niềm hạnh phúc mà lí tưởng đem lại :“hồn” người đã trở thành “vườn hoa”, một vườn xuân đẹp ngát hương sắc, rộn ràng tiếng chim hót.Ở đây hiện thực và lãng mạn đã hòa quyện vào nhau tạo nên cái gợi cảm, cái sức sống cho câu thơ.

Bài văn mẫu 3

Mỗi con người luôn có một niềm tin, chân lý định hướng họ trong cuộc sống và Tố Hữu cũng vậy, niềm tin của ông là cách mệnh, chân lý của ông là Đảng Cộng Sản Việt Nam, tư tưởng của ông là chủ nghĩa Mác- chủ nghĩa phóng thích con người, những niềm tin và lý tưởng đã thắm sâu vào trong máu thịt của thi sĩ và thể hiện rõ nhất là trong phong cách thơ, văn của ông.

Tiêu biểu là bài thơ ” Từ ấy” đã thể hiện phần nào lý tưởng , niềm tin , chân lý của một con người giàu chất thơ như ông, và cảm nhận khổ một bài Từ ấy chính là tâm hồn của một con người vừa xác định chân lý, niềm tin của thế cuộc khi cảnh nước nhà đang chìm vào bóng tối của sự xâm lược tàn ác: ” Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói qua tim”.

“Từ ấy” là từ khi tác giả đứng vào hàng ngũ đảng viên- hàng ngũ những người đấu tranh vì lý tưởng cao đẹp, và cũng từ lúc đó thi sĩ cảm thấy ” trong tôi bừng nắng hạ” ánh sáng dịu rét mướt, dịu nhẹ, tươi sáng đang tỏa sáng trong con người của ông, làm cho ông bừng tỉnh khỏi bóng tối dày đặc của quốc gia buổi bấy giờ.

Và cũng từ ấy ông cảm thấy như ” Mặt trời chân lý chói qua tim”, mặt trời tượng trưng cho ánh sáng, sự sống, ” chân lý” hướng người ta tới sự đúng đắn, cao đẹp, đó là thứ ánh sáng chính nghĩa cao đẹp đã chiếu vào tâm hồn đang chìm ngập trong bóng tối và nỗi đau xót, bất lực trước cảnh nước nhà đã làm ông bừng lên sức sống, tin vào tương lai rồi sẽ tươi đẹp , và cũng từ ấy tâm hồn ông cảm thấy yêu đời và thiên nhiên hơn “hồn tôi là một vườn hoa lá, rất đậm hương và rộn tiếng chim”.

Yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên đã làm ông tinh tế hơn, ông cảm thấy tâm hồn mình như được gội rửa bởi cảnh đẹp của thiên nhiên, màu sắc của hoa, màu xanh của lá, mùi hương dịu nhẹ của thiên nhiên, tiếng chim ríu rít đang hát ca, tất cả những thứ đó nói lên tâm hồn đang rộn rực niềm vui của thi sĩ, một tâm hồn rộng mở đón chào sự kì diệu của tương lai, một con người tràn ngập lý tưởng và tin tưởng vào cách mệnh sẽ thành công . Ý chí cách mệnh đầy tự tin của ông xứng đáng cho thanh niên tuổi xanh ngày nay noi theo chỉ qua những cảm nhận khổ đầu bài thư từ ấy.

Bài văn mẫu 4

Với những vần thơ luôn phản ánh chân thật những chặng đường cách mệnh gian khổ, hi sinh nhưng cũng nhiều thắng lợi vẻ vang của dân tộc Việt Nam Tố Hữu đã làm nên tên tuổi của mình trong sự nghiệp văn học nước nhà được người người biết tới và mến mộ. Mà tiêu biểu cho hồn thơ dạt dào xúc cảm ấy chính là bài thư từ Ấy. Bài thơ chính là khúc ca đầy tự hào rợn ngợp hạnh phúc của người thanh niên một lòng với nước được giác ngộ lý tưởng của Đảng. Mở đầu cho mạch xúc cảm này là niềm vui say mê khi bắt gặp lí tưởng của Đảng:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá.
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

Trong bối cảnh quốc gia ta lúc bấy giờ có hàng nghìn thanh niên mang trong mình trái tim yêu nước sâu nặng cùng niềm nhiệt huyết sục sôi. Ngày mà họ được đứng vào hàng ngũ những người cùng phấn đấu vì một lý tưởng cao đẹp khiến cho họ cảm thấy vui sướng hơn yêu thế cuộc này hơn và Tố Hữu cũng tương tự:

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim”

Mở đầu bài thơ là hai chữ Từ ấy. Từ ấy chính là từ khi thi sĩ được giác ngộ lý tưởng của Đảng được kết nạp vào Đảng cộng sản Đông Dương. Đây là một mốc thời gian quan trọng đánh dấu một bước ngoặt lớn trong thế cuộc của chính tác giả – thời khắc có tác động mạnh mẽ tới thế cuộc mang dấu ấn sâu sắc đối với người thanh niên yêu nước. Và hơn thế nữa lý tưởng của Đảng như ánh hào quang rộn rực chiếu soi và trái tim yêu nước nồng nàn để bừng nắng hạ. Không phải là nắng xuân hay nắng thu mà lại là nắng hạ bởi lẽ nắng hạ là thứ ánh nắng chói chang và rực rỡ nhất trong năm. Thêm vào đó nó cũng như tầm tác động của lý tưởng cách mệnh tới với những người thanh niên. không những thế hình ảnh nắng hạ xuất hiện trong câu thơ với nét nghĩa ẩn dụ. Cùng mang tính chất là hình ảnh ẩn dụ như hình ảnh nắng hạ là sự xuất hiện của mặt trời chân lý. Mặt trời của thiên nhiên mang lại ánh sáng năng lượng tạo điều kiện cho đời sống sinh hoạt của con người cũng như mặt trời chân lý chính là lý tưởng cách mệnh của Đảng đã soi đường dẫn dắt người thanh niên có thể lựa chọn cho mình một đường đi đúng đắn. Và rồi người thanh niên ấy đã đón nhận ánh hào quang rực rỡ bằng cả sự thực tình bằng cả trái tim nồng nàn yêu nước. Điểm nhấn của câu thơ còn là ở động từ trói tạo sự mạnh mẽ mà lại là chói qua tim – là nơi giao trâm những cung bậc xúc cảm của con người. có thể thấy lí tưởng đã làm thay đổi cả một con người một thế cuộc cùng với sự khẳng định chỉ khi có lý tưởng cách mệnh của Đảng chỉ mới làm đúng và có tự đường đi đúng đắn cũng như tâm hồn ấy khởi đầu reo vui:

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

xúc cảm vui sướng khi được giác ngộ lý tưởng của Đảng được bộc lộ một cách mãnh liệt. Sự có mặt của văn pháp lãng mạn càng làm tô đậm hơn rõ nét và sâu sắc hơn tâm trạng ấy. Sau khi được giác ngộ lý tưởng của Đảng tâm hồn bỗng trở thành một vườn hoa lá. Vườn hoa lá là khu vườn có đủ sóc đủ vị đủ hương. Rộn tiếng chim là hình ảnh được tác giả vẽ thêm để làm vượt bậc lên đường nét của khu vườn. Nơi đây mang một màu sắc tươi tỉnh cảnh vật vạn trạng hấp dẫn tràn đầy năng lượng sức sống. Tâm hồn của thi sĩ cũng rộn rực tương tự. nét tương đồng này tạo nên mạch sống cho khổ thơ. Với cách lập luận tương tự tạo điều kiện cho khái niệm vốn vô hình hồn tôi trở nên hữu hình và cụ thể hơn bao giờ hết. Tâm hồn của tác giả – một người đội viên trẻ được ví như một vườn hoa lá và khu vườn hoa lá ấy được tắm mình trong ánh nắng mặt trời đang lan tỏa sinh sôi và rét mướt trong sự sinh sôi nảy nở của thiên nhiên vạn vật. Tác giả đang đón nhận lý tưởng cách mệnh giống như cây cỏ đang đón nắng để phát triển tươi tốt xum xuê thì thi sĩ cũng có tâm trạng vui sướng phấn khởi tương tự. Với Tố Hữu đang trên mình tư cách là một thi sĩ lý tưởng cách mệnh không chỉ đem lại cảm hứng sáng tạo nghệ thuật và hơn thế còn là đổi mới cho một hồn thơ.

Khép lại khổ thơ thứ nhất với sự vui sướng niềm say mê cũng như là lời cảm tạ của tác giả đối với Đảng đã mở đường cho mình dẫn dắt mình có được đường đi đúng đắn. hài hòa trong cách vận dụng nghệ thuật cùng tiếng nói mộc mạc giản dị khổ thơ đã đi sâu vào trong lòng người với những âm hưởng khó phai.

Bài văn mẫu 5

“Từ ấy” là trạng từ chỉ thời gian, đánh dấu bước ngoặt trong thế cuộc cách mệnh của người thanh niên yêu nước. nhường nhịn như, khoảnh khắc ấy khiến tác giả nghẹn ngào tới mức không nói nên lời và chỉ có thể dồn nén trong hai từ “Từ ấy”..

Mở đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng một lời thơ rộn ràng, tràn ngập tình yêu. Ngay câu thơ đầu, thi sĩ đã sử dụng hai chữ “từ ấy” có nhẽ là để khắc ghi phút giây thiêng liêng trong thế cuộc người lính trẻ. Đó là bước ngoặt lớn lao thay đổi cả vận mệnh của người thanh niên yêu nước, và thay đổi về nhận thức, về lẽ sống.

“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim

nhường nhịn như, khoảnh khắc đứng vào hàng ngũ của Đảng, trong lòng tác giả đã “bừng nắng hạ”. Đó là ánh nắng chói chang, sáng nhất, rực rỡ nhất chứ không nhẹ nhõm như nắng đầu xuân. Ánh nắng ấy còn mang theo cả tương đối ấm như sự rộn rực, ý thức nhiệt huyết của tuổi xanh. Nhờ ánh sáng ấy, bóng tối đêm dày nô lệ như bị xua tan.

Tiếp tới, thi sĩ sử dụng hình ảnh “mặt trời chân lý” để thể hiện cho lý tưởng cách mệnh. Đây là hình ảnh ẩn dụ vô cùng đặc sắc mà Tố Hữu đã lồng ghép. Ở đây tác giả muốn so sánh rằng lý tưởng cách mệnh như ánh mặt trời – là nguồn sáng lớn và rực rỡ nhất. Là nguồn ánh sáng mà vạn vật cần để duy trì cuộc sống. nhường nhịn như chỉ cần thiếu “mặt trời chân lý” của cách mệnh thì tất cả đều chìm trong tăm tối. Đó chính là ánh sáng soi đường, chỉ lối cho tất cả những người thanh niên yêu nước.

Trong hai câu thơ đầu, thi sĩ sử dụng liên tục hai động từ cường độ mạnh “bừng” và “chói”. Thông qua hai động từ này, tác giả muốn thể hiện sức tác động vô cùng mạnh mẽ mà lý tưởng của Đảng mang lại cho chàng thanh niên trẻ. Trong đó, “bừng” không chỉ là giác ngộ đơn thuần mà còn là sự thức tỉnh sâu sắc. “Chói” chính là chiếu một cách trực diện, là sự giác ngộ ở mức tuyệt đối.

Sau khi được mặt trời lý tưởng soi rọi, chỉ lối, người thanh niên yêu nước đã chứa lên thành tiếng hát sôi nổi, say mê:

“Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

Thông qua những hình ảnh so sánh độc đáo, thi sĩ đã thể hiện được hồn thơ tươi trẻ tràn đầy nhiệt huyết. Tự ví “hồn tôi là một vườn hoa lá” cho thấy từ khi được ánh sáng cách mệnh soi rọi, tâm hồn người thanh niên luôn rộn ràng, tràn ngập nguồn sống mãnh liệt với đa màu sắc. Một hình tượng vô hình, nhưng thông qua lối ẩn dụ khéo léo lại trở thành hữu hình.

Sau khi được lý tưởng cách mệnh soi sáng, cuộc sống lẫn tâm hồn của thi sĩ như hoàn toàn được lột xác. Không còn chìm đắm trong sự buồn bã, ước chừng giữa mùa đông lạnh giá. Giờ đây tâm hồn thi sĩ như một mảnh hồn đầy hương và sắc, mang lại nguồn sinh lực dồi dào, nhiệt huyết. nhường nhịn như, cuộc sống khi có lý tưởng sẽ trở nên đa âm sắc và đượm hương thơm.

Với nhịp thơ sôi nổi, Tố Hữu đã khắc họa một cách sắc nét và trung thực bao xúc cảm dâng trào. Nó giống như lòng rộn rực, hạnh phúc vô bờ bến của tác giả ngay buổi đầu gặp gỡ lý tưởng. nhường nhịn như mặt trời chân lý chính là chìa khóa mở ra cánh cửa đầy tươi sáng, vẫy gọi bao tâm hồn bước vào với tất cả niềm tin, hy vọng và nhiệt huyết của tuổi xanh.

Phân tích khổ 1 bài thư từ ấy ta thấy được sự khéo léo, tài tình của Tố Hữu trong việc khai thác hình ảnh, lời thơ. Khổ thơ như khúc hát say mê của triệu triệu trái tim hướng về Đảng, về cách mệnh. Thông qua từ ngữ ngắn gọn, tác giả đã làm toát lên được xúc cảm chân thật, mãnh liệt của người thanh niên yêu nước buổi đầu gặp lý tưởng cách mệnh. Đó chính là lẽ sống, là trục đường đúng đắn của cả dân tộc chứ không riêng ai.